Thông tin liên hệ
- 0949 319 769
- thuyhungphat68@gmail.com
Nhớ còn là cái gì đó thật khó tả. Nó mơ hồ, không có điểm đầu điểm cuối. Người ta thường nói "nỗi nhớ đầy vơi"... Với anh dường như nhớ em cũng lúc đầy lúc vơi, lúc thật dạt dào, lúc lại thật bình dị.
Cảm ơn vì sự hiền lành của em, một sự hiền lành đủ làm anh thấy nhớ. Anh nhớ em! Nhớ gương mặt ấy, lúc suy nghĩ tới lặng người. Em thật giỏi im lặng, anh thấy bối rối trước sự im lặng đó. Anh thấy nhớ gương mặt lúc em cười dù chỉ là nụ cười qua cái ảnh anh chụp hay của yahoo em gửi cho anh. Nụ cười ấy chỉ hiện lên ở một góc màn hình, lúc gần lúc xa, lúc rõ ràng lúc mơ màng nhưng cũng đủ làm anh phải cười theo. Cám ơn em.
Cảm ơn vì em đã quan tâm anh thật nhiều, thật chu đáo. Và cũng cám ơn em vì đã đặt một câu hỏi, mà nếu như không phải trả lời câu hỏi đó, anh cũng chẳng dám nói ra... "Nhớ vịt con không?". Anh rất muốn nói, anh nhớ, nhớ em rất nhiều, nhiều đến mức không lúc nào em thoát khỏi suy nghĩ của anh. Tất cả, từ cái tên, gương mặt, dáng đi và cả sự im lặng... Anh nhớ lắm.
Anh là con trai, anh muốn nói ra hết, anh không muốn ngày mai chỉ còn lại hối tiếc nên anh muốn nói với em vịt con xinh xinh anh nhớ em nỗi nhớ với anh như thế nào. cũng thật thật thú vị. Anh đã đọc được ở đâu đó, rằng: "Thử thách sẽ làm cuộc hành trình cuộc sống thú vị hơn". Nhưng giờ anh biết, đâu chỉ có thử thách, mà cả những nỗi nhớ như thế này.
Em có biết không? Nhớ em, nhưng nỗi nhớ thật trớ trêu, anh rất gần bên em mà không thể chạm được với nỗi nhớ. nỗi nhớ luôn thường trực trong anh từ trong giấc ngủ từng nhịp đập trái tim,đi xe đi làm ..., anh không thể cất nỗi nhớ đi đâu đó được, không thể làm cho nỗi nhớ ấy thú vị theo đúng nghĩa của nó được. Nó đang trăn trở dằn vặt trong anh. Anh biết làm thế nào đây, không phải tại em nữa, tại anh rồi, tại anh.
Và anh biết anh sẽ phải nhớ em ít đi, ít nhớ em thôi...
Tác giả: drm
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn:
Những tin cũ hơn: