có những cuộc chia ly mà kẻ ra đi cũng như người ở lại đều lưu luyến ... có những cuộc chia ly làm cho cả hai đều thấy nhẹ nhõm vui vẻ mà đi ... cũng có những cuộc chia ly lại diễn ra trong mệt mỏi và bế tắc ... tất cả, tất cả mọi thứ đều diễn ra trên cái sân ga bé nhỏ đó.
Cuộc đời mỗi người như một cuộc hành trình của con tàu băng băng về phía trước. Biết bao giông bão, niềm vui, hạnh phúc, đau khổ trong cuộc hành trình đi tìm lý tưởng sống của mình. Không ai dám chắc những sân ga mình đi qua để lại điều gì, nhưng chỉ biết mỗi lần tàu chạm ga là một kỷ niệm đáng ghi nhớ trong đời! Ta đã, đang đi trên cuộc hành trình của mình, từ sân ga đầu tiên và chưa biết bao giờ chạm đến sân ga cuối cùng… (int)Vẫn là chiều gió xô nghiêng Vẫn là em giữa chung chiêng nhớ người Thoảng bật khóc giữa dòng đời Nhận ra bất chợt vẫn lời yêu thương Ví như trong mỗi con đường Màu xanh hy vọng hoa hường môi em!"Hãy sống như mình muốn, hãy làm những điều mình thực sự yêu thích, còn lại thì dành cho trái tim dẫn đường"