XT18 | Ngẫm


Thứ hai - 21/10/2019 14:20

Ngẫm

Trên chuyến tàu, tôi gặp vợ chồng nọ Tuổi xế chiều, chắc cỡ độ bảy mươi Tóc hoa râm, da lấm chấm đồi mồi Nhưng nhìn họ, luôn mỉm cười vui quá.

......... Ngẫm .........

Trên chuyến tàu, tôi gặp vợ chồng nọ
Tuổi xế chiều, chắc cỡ độ bảy mươi
Tóc hoa râm, da lấm chấm đồi mồi
Nhưng nhìn họ, luôn mỉm cười vui quá.

Đôi dép kia, bỗng tự nhiên tuột khóa
Bà nói rằng: khó xỏ quá ông ơi
Ông lắc đầu, bà để đó cho tôi
Tôi mà sửa, một hồi là xong tất.

Đôi dép này, tôi biết bà thích nhất
Bởi nó là, quà sinh nhật khi xưa
Nhìn đôi dép, là tôi biết sẽ vừa
Hợp chân bà, tôi mua nên tôi biết.

Ở tuổi này dễ ốm vì thời tiết
Ở ngoài trời lại có tuyết đang rơi
Bà yên tâm, có tôi ở cạnh rồi
Ta chung sống, cho có đôi có bạn.

Dẫu núi mòn, dẫu nước sông có cạn
Nhưng chúng mình luôn bầu bạn với nhau
Sống với nhau đến bạc cả mái đầu
Ngẫm cho cùng, cũng đậm sâu bà hử

Dép xong rồi, đưa chân tôi xỏ thử
Cứ đi vào, nếu tuột cứ đưa tôi
Tôi ra tay, tôi sửa nó một hồi
Thì nó lại, như mới thôi bà ạ.

....... Bá đạo  với Thành Diệp Cô


CHIA SẺ:

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây