XT18 | ANH À...!


Thứ hai - 30/03/2015 07:02
Em không biết gọi anh là gì? Em gọi anh là một nửa của em nhé! Không biết giờ này anh đang ở đâu? có thể là rất xa xôi hay gần em lắm, em cũng không biết nữa vì em đang trong cuộc hành trình tìm kiếm anh trên đường đời vội vã và tấp nập. Chúng ta đã lạc mất nhau từ kiếp trước và hẹn sẽ tìm thấy nhau vào kiếp này, không biết anh có còn nhớ không?
Em đã tìm anh trong cuộc sống này, trên lớp học, trên giảng đường, trên những bước đường lang thang, và trong tất cả những ngóc ngách mà bước chân em đã từng đi qua. Anh có biết không bao năm nay em vẫn sống như một kẻ cô đơn vì em tin rằng anh của em vẫn chưa xuất hiện, những người mà em từng gặp chỉ giống anh thôi chứ không phải là anh.

Em giận anh sao cứ mãi lẫn trốn nơi nào. Không biết anh đã nhìn thấy em chưa hay anh cũng như em vẫn đang loay hoay tìm kiếm. Em thấy tình yêu của em giống như trò chơi trốn tìm vậy. Nhưng nếu hai người cùng tìm nhau thì biết làm sao đây anh? Có lẽ anh và em cứ mãi đi tìm nhau nên không thể nào gặp được. Hay em dừng lại nhé! Em sẽ thôi tìm kiếm nhưng em sẽ không bao giờ lẫn trốn. Em chỉ đứng yên một chỗ để anh dễ tìm thấy em, anh nhé. Và nếu có khi nào vô tình ta chạm vào nhau, anh hãy nhớ mang một dấu hiệu đặc biệt để em dễ dàng nhận ra nhé anh.
Khi gặp nhau, lời đầu tiên mình sẽ nói với nhau là gì nhỉ? Í! Mà em quên, kiếp này mình vẫn chưa hề biết nhau, em đâu thể nào chạy đến bên anh và ôm anh được vì chúng ta là những người xa lạ. Vậy chúng ta phải bắt đầu lại phải không anh? nhưng mà không sao đâu anh, đã bao năm rồi em đã chờ đợi, thì bao năm nữa em cũng sẽ chờ. Em không biết chúng mình ai sẽ tìm ra nhau trước nhưng em hứa rằng em sẽ yêu anh, yêu anh như chưa bao giờ em từng biết yêu một ai

Có lúc em thấy tim mình trống trãi đến nghẹt thở, những cơn mưa đi qua em lại muốn có anh cùng em che chung một chiếc ô đủ sắc màu, khi trời gió em muốn cùng anh thả những cánh diều mơ ước trên bầu trời lộng gió, khi trời nóng em chỉ muốn ngồi cùng anh trong quán cafe với tiếng nhạc du dương. Chỉ như thế thôi anh à !

Cũng có khi em nghĩ rất nhiều về anh. Một người mà em chưa từng biết mặt nhưng không biết sao em lại thấy hạnh phúc lắm . Anh có biết không đôi lúc em lại mỉm cười khi tự hình dung ra anh? Em cũng đã từng có những phút giây mơ mộng, em vẽ ra anh cùng em sánh bước bên nhau. Anh mặc bộ vest sang trọng, còn em rạng rỡ trong bộ sare. Anh dắt tay em đi giữa dòng người đang hô hào chúc mừng ngày hạnh phúc. Anh đã mỉm cười với em.

Sao chặng đường tìm kiếm nhau của chúng ta lại vất vả như thế anh nhỉ? Nhưng em tin một lần tìm kiếm cũng đủ cho một đời phải không anh???
CHIA SẺ:

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây