Học, Học Nữa, Học Mãihttps://xt18.com.vn/uploads/logo-thp.png
Chủ nhật - 02/03/2014 12:31
Tôi 7 tuổi .
Bà ngoại nói đã đến lúc tôi phải biết làm một số việc nhà. Bà ngoại dẫn tôi đi chợ. Đến hàng cá , bà xin phép bà bán cá cho bà ngoại dùng con cá để giải thích. Bà ngoại nói : con cá còn tươi là khi con lật cái mang lên và thấy mang cá còn màu hồng . Từ đó, tôi biết lựa cá ngon
Tôi quét nhà. Bà ngoại dạy : quét nhà mà lưng cứ thẳng băng như vậy là nhà sẽ không bao giờ sạch vì làm sao thấy được các ngóc ngách để mà móc hết rác và bụi ra .. Khi tôi đã làm mẹ, tôi cũng đã dạy con phải hơi khom lưng , nhìn vào tận các ngóc ngách để quét nhà cho sạch. Tôi phơi áo quần . Bà ngoại nói con gái khi phơi quần phải không được để cái đáy quần lộ ra cho người ngoài nhìn thấy … Và bà ngoại chỉ cho tôi cách phơi quần cho kín đáo , cách phơi áo cho thẳng ngay. Con gái tôi đã được lòng tin của bà mẹ chồng tương lai khi bà quan sát con tôi phơi quần áo.
Tôi 8 tuổi Mê một món đồ chơi, tôi ăn cắp của ông ngoại 5 cắc để mua. Bà ngoại hỏi tôi lấy tiền đâu mà mua. Tất nhiên , sợ quá, tôi nói dối. Bà ngoại không rầy , không mắng, chỉ rất buồn và nói là : con làm bà ngoại mắc cỡ với mọi người vì nhà mình không phải là nhà ăn cắp , cũng không bao giờ nói dối. Từ lúc đó đến từng này tuổi đầu, mỗi lần muốn ăn gian, tôi lại nhớ bà ngoại và ráng sống ngay thẳng dù chỉ có mình biết mình.
Tôi 11 tuổi , chuẩn bị xa nhà ra miền Bắc . Bà ngoại dặn : con gái có ý có tứ, khi nằm phải kín đáo , nằm nghiêng , khép chân , không nằm ngửa để khi ngủ mê , con không bị hớ hênh. Tôi ngủ nằm nghiêng là vì lời dặn này.
Anh em chúng tôi vắng nhà trong cuộc chiến tranh , kẻ thì đi học, người đi công tác. Bà ngoại thay chúng tôi, hàng năm đến ngày giỗ của ba , mang đến cho mỗi nhà bên nội của chúng tôi một mâm cúng. Bà ngoại nói : làm người phải biết ‘ơn đền , nghĩa trả “ . Nhớ bà ngoại , tôi vẫn luôn lòng dặn lòng và dặn dò con cháu : có ơn thì phải đền, có nghĩa thì phải trả, có giận thì phải quên.
Tôi 30 tuổi . bà ngoại mắt đã lòa, bị đưa tới nhà tù gặp cháu ngoại với hy vọng bà khuyên cháu nên khai các bí mật của công việc mà về với bà . Bà ngoại cầm tay tôi mà nói : con à, hùm chết để da, người ta chết để tiếng. Con liệu mà sống sao cho phải đạo. Sống cho phải đạo , không dễ dàng đâu, nhưng bà đã dạy thì phải ráng làm theo, làm theo cho đến phút cuối cùng của cuộc đời Năm nay tôi đã hơn 70 tuổi . Những lời dạy ấy của bà ngoại đã đồng hành với tôi trong hơn 60 năm qua, và giúp tôi làm gần trọn phận làm người .